Tại sao hiện nay MAB không còn được ưu ái như xưa vì một lẽ đơn giản là khoa học ngày càng phát triển, sóng sau đè sóng trước, kỹ thuật mới đòi hỏi tính chính xác, nhanh gọn, hiệu quả, ít tốn kém ra đời để thay thế cho những kỹ thuật cổ điển.
PP tạo Mab ra đời năm 1975 do 1 thằng cha căng chú kiết nào đó người Đức (quên cha cái tên này rồi) phát minh, thế nên gần như mọi tài liệu có dính đến tạo Mab đều phải thắp 1 nén nhang tưởng niệm ông í.
Như đã biết là Mab đó đặc hiệu cho 1 protein nào đó mà ta quan tâm. Thế nến khi ta sản xuất được 1 Mab nghĩa là ta vui vẻ chấp nhận có được 1 công cụ để nghiên cứu 1 protein nào đó mà thôi. Thế nhưng việc sản xuất 1 Mab mất từ 9 tháng đến vài năm; khi sản xuất xong thì coi như xong, chẳng lẻ ta phung phí thời gian vừa rồi hay sao. Thế nên mới có 2 khuynh hướng chính:
a. Ta sản xuất 1 Mab nào đó xong, ta hô hào cho hàng xóm láng giềng cùng sức nghiên cứu cái protein chết dịch ấy. Khi mà cả hội cùng xúm vô nghiên cứu cái protein này thì chắc chắn chúng sẽ kéo qua hỏi ta cái Mab của ta, chứ chúng chẳng dại dột mà tự đi làm lại.
b. Ta đánh hơi thấy rằng thiên hạ sắp tới sẽ lũ lượt kéo nhau đi nghiên cứu 1 thằng protein chết toi nào đó và ta đóan là nó sẽ xài Mba, thế là ta 3 chân 4 cẳng cầm đèn chạy trước ô tô làm ngay 1 mẻ Mba cho chúng nó biết mặt, Khi đó ta cũng công bố này nọ là ta sản xuất thành công. Lũ hàng xóm tức anh ách, thế là phải kéo sang mà xin ta cho nó cái sản phẩm của ta. Còn nó muốn tự sản xuất à, vô tư.
Trong cả hai trường hợp, ta là một nhà khoa học chân chính, đời nào ta lại lấy tiền của kẻ hỏi thăm xin xỏ ta, ta phải giúp đỡ. Giống như ta có sách ebook, nếu anh bạn Capser mở mồm xin là ta phải cho chứ, nhà khoa học mà lị, không cho là bị chửi đấy. Nhưng than ơi, hỡi, trời đất ơi bao nhiêu là tiền của, công sức sản xuất ra được cái Mab, chẳng lẽ cho không chúng nó. Khó nhỉ. May qua, có mấy anh gọi là Công ty sinh - dược học nằm lấp ló ngòai của. Ok, hay quá, em mời các bác ạ, em xin bán bản quyền của cái Mab của em ạ, ai mua thì các bán cứ việc chémmmmmmmmmmmmm ạ.
Trường hợp ngược lại, một thằng công ty quỷ tha ma bắt nào đó nó có lắm tiền của, nó chạy đến nhà ta trước, đặt hàng ta sản xuất 1 cái dòng Mab nào đó, dĩ nhiên là tiền của nó sẽ cung cấp, sau khi ta sản xuất thành công thì ok, giao con cho nó, nó đem về nhà, sản xuất hàng lọat và cũng đi chặt chém thiên hạ
Như vậy điều kiện cơ bản để sản xuất 1 Mab là phải có đủ 3 thành phần
-protein quan tâm
-lab
-công ty (hỗ trợ tài chính cho thí nghiệm hay mua bản quyền khi sản xuất thành công)
thiếu yếu tố thứ 3 thì việc sản xuất Mab chỉ mang tính amatuer.
Khoa học mang tính cạnh tranh cao, ta biết nghĩ đến chuyện sản xuất Mab cho protein A thì thằng trời đánh kế bên nhà cũng có tư tưởng ấy vậy. Do vậy chỉ cần chậm nửa bước chân thì hoặc là ta hoặc là thằng hàng xóm trở thành "kẻ đến sau" và ... phá sản như chơi. Chấp nhận rủi ro, hoặc là giàu có vì bán được Mab, hoặc là phá sản. Do vậy hiện các lab trên thế giới ít dám mạo hiểm tự bỏ vốn ra sản xuất Mab, mà chủ yếu phải dựa trên đơn đặt hàng của các công ty sinh - dược học. Lưu ý là nếu ta làm chậm so với họp đồng, ta cũnng phải đền đấy.
Đó là lý đo thứ nhất.
Lý do thứ hai là việc sản xuất Mab tốn kém rất lớn
- một chuồng nuôi chuột, chăm sóc đúng tiêu chuẩn. Không tin làm rồi biết. Ta gây miễn dịch cho vài chục con chuột canh đến ngày lành tháng tốt để mổ lấy lách. Ta chăm kỹ ghê lắm. Thế mà trước giờ G, cả lũ thi nhau lăn quay ra không lời từ giã. Có tức không chứ, 3 lần gây miễn dịch, mỗi lần cách nhau 21 ngày, vị chi là hơn 2 tháng. Làm lạiiiiiiiiiiiiiiiiii. Lỡ mà chết nữa là coi như toi thêm 2 tháng. Để hạn chế vấn đề này ta phải lựa dòng chuột xịn, kỹ thuật viên cứng tay nghề nuôi, ... Chi phí này không rẻ tí nào
- Hệ thống nuôi cấy tế bào, ối trời ơi, làm cái phòng nuôi cấy tế bào còn khó hơn cất lâu đài ở sa mạc sahara; nào là tủ cấy vô trùng lọai thượng hạng (vì nuôi tb động vật chứ không phải thực hay Vi sinh vật); hệ thống CO2/O2; hệ thống lạnh đông để trữ cách dòng tb sau khi lai thành công. Đặc biệt là môi trường nuôi cấy, mắc bà cố. Để chăm sóc cái phòng nuôi cấy ta cần ít nhất 2 kỹ thuật viên lọai xịn. Lương trả muốn phờ râu.
Sau khi có được Mab, ta phải thử, đầu tiên là dùng immunoprecipitation, sau đó là Western blot. Với kỹ thuật immuno thì điều tiên quyết phải có là 1 cái kính hiển vi hùynh quang. Không có thằng khỉ đột này thì coi như ta ngồi ngắm cái Mab rồi cất vào tủ lạnh. Việc coi và nhận diện mẫu nhuộm bằng KHV hùynh quang mất toi của ta 3-6 tháng ... làm quen, thêm vài tháng rành rẽ. Ta mà nổi hứng bỏ lab ra đi thì boss ta chỉ có khóc vì chẳng lấy đâu 1 thằng khác thay ta. Chưa nói là thằng KHV hùyng quang là chúa hay đỏng đảnh, khóai đình công nữa chừng. Sếp ta thấy vậy, cứ lắc đầu mà ngao ngán. Việc quan sát trên kính và cho kết quả trái ngược nhau 180 độ là chuyện rất bình thường. Thế nên ngòai ta ra, phải có thêm 1 thằng đồng nghiệp làm ...đối chứng. Sếp nuôi 2 thằng cho 1 công việc, khổ ông ấy thật. Đây là lý do thứ 3 tại sao boss ta chẳng mấy khi mặn mà với việc sản xuất Mab.